Chương 32:
Đăng lúc 13:36 - 03/06/2025
16
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!

Để tiếp tục đọc nội dung của chương này, vui lòng:

  1. Nhấp vào nút bên dưới để mở trang quảng cáo
  2. Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

Tạ Khinh Yến ngẩng đầu lên nhìn, nín thở. Chỉ thấy khắp tường đều dán tranh. Mà nhân vật chính trong mỗi bức tranh đều là Tạ Khinh Yến. Những bức tranh này ghi lại anh ở mỗi giai đoạn -

 

Từ cậu ấm quý tộc, tao nhã, đến thiếu niên u ám sa cơ lỡ vận, rồi đến chàng trai trẻ trưởng thành, tuấn tú như bây giờ. Chúng được sắp xếp theo thứ tự từ nhỏ đến lớn, mỗi năm một bức, trực quan và chấn động thể hiện sự thay đổi của Tạ Khinh Yến trong suốt chặng đường này.

 

Tạ Khinh Yến đứng trước bức tường, lộ ra vẻ mặt ngây dại: "Đây là..."

 

Tôi mỉm cười: "Anh quên lời em hứa trước kia rồi à? Sau này, cứ đến ngày kỷ niệm lần đầu tiên gặp mặt, em sẽ vẽ cho anh một bức tranh, ghi lại sự thay đổi của anh khi ở bên cạnh em. Tuy rằng lúc trước vì... một chút lý do mà không hoàn thành được, nhưng không sao, bây giờ em đã bổ sung hết cho anh rồi!"

 

Để hoàn thành món quà này, lúc trước tôi đã năn nỉ ỉ ôi với hệ thống, để nó giúp tôi tìm ảnh của Tạ Khinh Yến ở mọi lứa tuổi, rồi vẽ từng bức một. Đầu tiên là thời thơ ấu, sau đó là thời niên thiếu, rồi đến năm năm chúng tôi xa nhau trước đây.

 

Những năm tháng tôi từng vắng mặt trong cuộc đời của Tạ Khinh Yến, bây giờ đều đã được bù đắp. Còn cuộc đời của anh sau này sẽ luôn có tôi ở bên.

 

Đây là món quà mà tôi đã vắt óc suy nghĩ, dành tặng cho người yêu luôn thiếu cảm giác an toàn của mình.

 

Tạ Khinh Yến im lặng rất lâu rất lâu. Lâu đến mức ngay cả tôi cũng bắt đầu suy nghĩ lung tung, có phải mình vẽ xấu quá rồi không.

 

Bỗng nhiên anh cúi đầu ôm tôi.

 

Anh ôm tôi rất lâu, tôi không nhìn thấy biểu cảm của anh nhưng lại cảm nhận được cơ thể anh đang run rẩy.

 

Không biết qua bao lâu, mới nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh:

 

"Cảm ơn em, Ly Ly."

 

Đây là lần đầu tiên sau hơn hai mươi năm chìm trong bóng tối và khổ cực, anh mới cảm nhận được mùi vị của sự bình yên.

 

 

Sau đó, Tạ Khinh Yến cũng thường xuyên đến cô nhi viện giúp đỡ.

 

Lâu dần, bọn trẻ đều yêu thích người anh trai vừa hào phóng lại vừa đẹp trai này.

 

Ngay cả lớp học vẽ đêm, chúng cũng đòi kéo Tạ Khinh Yến đi cùng.

 

Ban đầu tôi còn do dự.

 

Nhưng khi nhìn thấy một đám trẻ con nhìn tôi với ánh mắt đáng thương, ngay cả Tạ Khinh Yến cũng bày ra vẻ mặt tương tự, cuối cùng tôi cũng đồng ý.

 

Một phần vì mềm lòng.

 

Mặt khác, tôi nhớ kỹ thuật vẽ tranh của Tạ Khinh Yến rất tốt.

 

Bức tranh anh từng trưng bày trong buổi đấu giá có thể coi là át chủ bài, ngay khi xuất hiện đã khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc đến mức im bặt.

 

Để anh dạy bọn trẻ vẽ tranh, hình như cũng không tồi.

 

Vì vậy, vào một đêm trăng sáng như nước, tôi và bọn trẻ đã dẫn Tạ Khinh Yến đến vườn hoa phía sau.

 

Chủ đề vẽ tranh hôm nay là "Trăng sáng".

 

Vừa dứt lời, bọn trẻ reo hò chạy tán loạn, mỗi đứa tìm một góc để vẽ trăng.

 

Chỉ còn lại tôi và Tạ Khinh Yến.

 

Tạ Khinh Yến ngồi bên cạnh tôi, cũng cầm một quyển tập vẽ, ra dáng nghiêm túc vẽ.

 

Tôi thấy buồn cười, không nhịn được nói:

 

"Bạn học Tạ, trước đây chỉ biết anh là người mẫu vẽ, không ngờ anh còn biết vẽ đấy.”

 

Khóe môi Tạ Khinh Yến hơi nhếch lên:

 

"Thật ra anh còn rất nhiều thứ em không ngờ tới, hoan nghênh cô giáo Ly đến khám phá sâu hơn."

 

Thật ra anh đã biết vẽ từ rất lâu rồi.

 

Đó là khi anh còn là thiếu gia nhà họ Tạ.

 

Khi đó, vì muốn bồi dưỡng anh thành người thừa kế hoàn hảo, từ nhỏ anh đã bị bố mẹ yêu cầ học tập rất nhiều kỹ năng.

 

Vẽ tranh, cưỡi ngựa, piano, nghi thức xã giao, ngoại ngữ, kỹ năng kinh doanh…

 

Anh là thiên tài hiếm có, rất nhanh đã nắm vững tất cả các môn học này, được các thầy cô hết lời khen ngợi.

 

Nhưng chỉ có vẽ tranh là khác.

 

Dù Tạ Khinh Yến có luyện tập kỹ thuật vẽ tranh thế nào, nhận xét của giáo viên dành cho anh mãi mãi là "Đẹp nhưng thiếu hồn".

 

Nhưng hồn là gì?

 

Thế giới của Tạ Khinh Yến từ khi sinh ra chỉ có phòng học, phòng ngủ, những tiết học bất tận và một đám người đấu đá lẫn nhau.

 

Anh không thể vẽ ra thứ gì khác ngoài những điều đó.

 

Vì vậy, anh chưa bao giờ thích vẽ tranh.

 

Mãi cho đến rất lâu sau, Thời Ly xuất hiện, nói với anh "Vẽ tranh chính là để ghi lại những hình ảnh ý nghĩa", anh mới cầm bút vẽ một lần nữa.

 

Anh vẽ người con gái anh yêu hận tột cùng, người có ý nghĩa trong cả cuộc đời của anh.

 

Và đó là bức tranh đầu tiên chứa đựng nhiều cảm xúc đến mức tràn ra khỏi mặt giấy, khiến người xem không khỏi chấn động.

 

Vì vậy, cuối cùng Tạ Khinh Yến đã hiểu “hồn” là gì.

 

Không chỉ là tranh, sau khi gặp Thời Ly, Tạ Khinh Yến cảm thấy mình cũng đã có “hồn”.

 

Anh bắt đầu thoát khỏi số phận đã định sẵn, đi trên một con đường hoàn toàn khác.

 

Đôi bàn tay vốn nên nhuốm đầy máu tươi, giờ đây lại dính đầy màu vẽ.

 

Thế giới nội tâm vốn dĩ u ám khó hiểu quanh năm, bỗng nhiên bị một vầng trăng xâm nhập.

 

Rồi ánh trăng ngày càng rực rỡ.

 

Cho đến khi thắp sáng cả thế giới.

 

"Đã nửa tiếng rồi, bạn học Tạ vẽ trăng xong chưa?"

 

Giọng nói thúc giục của người yêu bên cạnh bỗng nhiên vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Tạ Khinh Yến.

 

Anh hoàn hồn, mỉm cười đưa tờ giấy vẽ cho cô:

 

"Đã vẽ xong rồi, cô giáo Ly."

 

Trên tờ giấy, chỉ có một người con gái đang mỉm cười.

 

Đôi mắt cô ấy trong veo và sáng ngời, rõ ràng chính là dáng vẻ của người trước mắt.

 

Đối với Tạ Khinh Yến, đây chính là vầng trăng đã cứu anh ra khỏi màn đêm dài đằng đẵng.

 

Trăng trên trời dành kẻ khác vẽ

 

Trăng tôi vẽ chỉ người trong lòng…

 

(Hết)

 

Bình Luận (5)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 7,474,344
Gả Cho Đại Lão Phản Diện
Tác giả: Xuân Phong Ứng Ngộ Nhã Lượt xem: 1,660,347
Tình Yêu Của Anh Trai Bệnh ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,814,967
Sau Khi Xuyên Thành Vợ Của ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 3,986,214
Sau Khi Mang Thai Con Của P...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,630,324
Sau Khi Leo Lên Giường Oan Gia
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 6,095,434
Sự Trả Thù Của Hồ Ly Tinh
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,225,670
Mẹ Nhỏ, Em Không Thoát Được...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 10,019,395
Một Bước Thành Thái Giám, B...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,698,618
Đang Tải...