Chương 2
Đăng lúc 08:02 - 22/10/2025
615
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!


Nhấp vào nút TIẾP TỤC ĐỌC TRUYỆN để mở trang quảng cáo. Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

Thì ra Quốc Công phu nhân đã nhìn thấu.


Bàn tay ta đang nhét kẹo hoa quế vào miệng Bùi Cảnh khựng lại, ta căng thẳng lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người họ.


"Lại là như vậy..." Quốc Công gia cúi đầu trầm tư: "A Mãn cũng là một đứa trẻ đáng thương, sau này chúng ta phải đối xử tốt với con bé."


"Chuyện này còn cần ông phải nói sao? Con bé đã được gả vào Quốc Công phủ chúng ta, đương nhiên ta sẽ đối xử với con bé như nữ nhi ruột rồi."


Ta âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Bùi Cảnh cười rạng rỡ, ăn viên kẹo hoa quế từ tay ta.


"Thê tử, ngọt thật."


Ta cũng đáp lại bằng một nụ cười ngây ngô.


Mặc dù gả cho Bùi Cảnh chỉ là kế sách tạm thời, nhưng một khi hắn đã là nam nhân của Lâm Bích ta, ta nhất định sẽ bảo vệ hắn.


Quốc Công phu nhân xoa trán, liên tục vẫy tay bảo người hầu: "Mau đưa hai vị tổ tông này về."


Ta và Bùi Cảnh vừa được đưa về phòng tân hôn, bà vú đã chờ sẵn bên trong không nói lời nào, cứ thế xông lên cởi xiêm y của ta.


Ta sợ hãi vội vàng trốn sau lưng Bùi Cảnh.


"Thiếu phu nhân đừng sợ, lão nô là giúp người và thiếu gia truyền tông tiếp đại, chỉ cần người ngoan ngoãn nghe lời, sẽ xong ngay thôi."


Truyền tông tiếp đại...


Còn có thể nhờ người khác làm thay sao?


Bà vú kia vẫn không bỏ cuộc, định kéo thắt lưng của Bùi Cảnh.


"Thiếu gia, thiếu phu nhân, hai người không cần phải ngại. Lão nô có rất nhiều kinh nghiệm về chuyện này."


Mặt ta nóng lên, nhưng Bùi Cảnh lại gạt bà vú ra, nghiêm trang kéo tay ta rồi bước ra ngoài.


"Thiếu gia, hai người đi đâu?"


"Thê tử đói bụng, đi ăn cơm."


Ta sững sờ, chợt nhớ ra trên đường về bụng ta cứ kêu réo mãi.


Thì ra bây giờ hắn mới phản ứng.


Bà vú còn muốn níu kéo chúng ta, ta bèn há cái miệng rộng ngoác định cắn bà ta.


"Ăn thịt, ăn thịt!"


"Có gì từ từ nói, thiếu phu nhân khẩu hạ lưu tình!"


Bà vú bị ta dọa sợ, vội vàng chạy trốn.


Ta lén cười nhìn bóng lưng bà ta tháo chạy.


Nếu không phải Bùi Cảnh nhắc nhở, suýt chút nữa ta quên mất còn chiêu này.


Đôi khi tên ngốc ấy cũng khá hữu dụng.


Bùi Cảnh dẫn ta đến phòng bếp, chuẩn bị cho ta một bàn đầy thức ăn ngon.


Ta chưa từng thấy nhiều món ngon như vậy.


Không phải đồ thiu, không phải đồ hỏng.


Thế là ta lại mất mặt chảy nước dãi.


Bùi Cảnh ngây người đứng bên cạnh, ánh mắt khẽ lay động.


Đây là bữa ăn no đầu tiên trong suốt hơn mười năm qua của ta.


Cuối cùng, ta lại vô cùng mất mặt, ăn đến mức nôn ra.


Thái y được Vương phi mời đến khám bệnh cho ta ngay trong đêm.


Thái y vừa châm kim vào huyệt vị thúc đẩy tiêu hóa cho ta, Bùi Cảnh vừa dùng đũa làm động tác gắp thức ăn bên cạnh.


Bùi Cảnh: "Thê tử, ăn thêm chút nữa."


Thái y: "Đừng để thiếu phu nhân ăn nữa."


"Ăn thêm chút nữa, thê tử phải ăn no."


Quốc Công phu nhân đứng một bên xoa đầu thở dài: "Ta gây ra nghiệp chướng gì thế này."


Quốc Công gia cười không ngớt: "Đừng gắp nữa, thê tử của con sắp chết no rồi."


Thái y nói cơ thể ta quá yếu, cần phải tĩnh dưỡng đầy đủ.


Ông ấy cũng tế nhị nói tốt nhất ta và Bùi Cảnh không nên viên phòng vào lúc này.


Thể trạng bây giờ của ta không thích hợp để mang thai.


Sau khi tiễn thái y đi, Quốc Công phu nhân vừa xoa bụng cho ta, vừa thì thầm với ma ma.


"Gầy như mèo con vậy, trước đây ở Tướng phủ, đứa trẻ này đã trải qua những ngày tháng thế nào chứ?"


"Tóm lại chắc không phải tốt đẹp gì."


Ta khẽ rên một tiếng, ôm lấy cánh tay Quốc Công phu nhân.


Ba ngày hồi môn, Bùi Cảnh cùng ta quay về Lâm gia.


Quốc Công phu nhân chuẩn bị cho chúng ta rất nhiều lễ vật.


Theo lời bà ấy, cho dù đối phương không muốn làm người, nhưng lễ nghi của nhà mình cũng không thể để người khác chê bai, cùng lắm thì sau này không qua lại nữa.


Trên xe ngựa trở về nhà, ta vỗ tay dạy Bùi Cảnh hát đồng dao.


"Ô oa đường, ô oa đường, có thê tử mới tè dầm."


Bùi Cảnh lẳng lặng liếc ta một cái, khóe miệng dường như co giật, lập tức dời ánh mắt đi.


Là ảo giác của ta sao?


Mấy ngày chung sống, ta luôn cảm thấy đôi khi Bùi Cảnh không hề giống một đứa ngốc.


Khi xuống xe, ta thấy phụ thân và kế mẫu Liễu Thị đều đang đứng ở cổng Tướng phủ nghênh đón chúng ta.


Cũng không trách phụ thân phải kiêng dè Quốc Công phủ, dù sao bây giờ Lâm gia chỉ có danh chứ không có thực, một mình phụ thân phải khổ sở chống đỡ.


Mà Bùi gia lại đang như mặt trời giữa trưa, được thánh sủng, là hoàng thân quốc thích thực sự.


Phụ thân nhiệt tình kéo tay ta, đây là lần đầu tiên sau mười mấy năm ông ta thân mật với ta như vậy.


Liễu Thị thì ghé sát lại Bùi Cảnh: "Cữu gia, nhị nha đầu nhà ta ở nhà con không gây họa gì chứ?"


Bùi Cảnh không hề liếc nhìn bà ta, đi thẳng vào cổng Tướng phủ khiến Liễu Thị vô cùng xấu hổ.


Theo quy tắc, chúng ta phải ở lại ăn trưa.


Vừa mới ngồi xuống, tỷ tỷ đã không nhịn được mỉa mai ta:


"Ta thấy muội muội và muội phu thật sự xứng đôi, ngốc đi đôi với ngốc, trời sinh một cặp."


Liễu Thị bên cạnh giả vờ trách mắng: "Không được vô lễ, con nghĩ ai cũng thông minh như con sao?"


Hai mẫu tử họ cười như chưa từng được cười.


Trước khi khai tiệc, các nha hoàn bưng chậu đồng vào để khách rửa tay.


Liễu Thị ngồi bên cạnh ta, thấy ta cứ nhìn chậu đồng không nhúc nhích, liền nhỏ giọng thúc giục ta:


"Mau rửa tay đi, mọi người đang chờ con đó, đừng làm mất mặt gia đình."


Trước khi xuất giá, ta luôn bị nhốt trong viện, bữa đói bữa no, cũng không ai dạy ta lễ nghi.


Rửa tay ư?


Đây không phải là việc một đứa ngốc như ta nên biết.


Ta đột nhiên đứng bật dậy, điên cuồng hét lên: "Nước! A Mãn sợ nước!"


Ta túm lấy búi tóc của Liễu Thị, giây tiếp theo, đầu bà ta bị ta ấn mạnh vào chậu nước.


Bà ta sặc liên tục mấy ngụm, cố gắng giãy giụa.

Bình Luận (0)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Tướng Công Nhà Ta Không Ngố...
Tác giả: Một Miếng Bánh Đào Lượt xem: 11,977
Gả Cho Đại Lão Phản Diện
Tác giả: Xuân Phong Ứng Ngộ Nhã Lượt xem: 1,660,347
Tình Yêu Của Anh Trai Bệnh ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,814,967
Sau Khi Xuyên Thành Vợ Của ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 3,986,214
Sau Khi Mang Thai Con Của P...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,630,324
Sau Khi Leo Lên Giường Oan Gia
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 6,095,435
Sự Trả Thù Của Hồ Ly Tinh
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,225,670
Mẹ Nhỏ, Em Không Thoát Được...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 10,019,395
Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 7,474,344
Đang Tải...