Chương 1
Đăng lúc 13:01 - 01/06/2025
37
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!

Để tiếp tục đọc nội dung của chương này, vui lòng:

  1. Nhấp vào nút bên dưới để mở trang quảng cáo
  2. Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

Ta mang thai con của phản diện, rồi bỏ trốn.

 

 Ngoài đứa con của hắn, ta còn lấy đi bản đồ phòng thủ thành trì.

 

 Không ngờ phản diện vẫn thắng trận, trở thành bạo quân vạn người kính sợ.

 

 Sau khi tìm thấy ta, hắn như thể hận không thể nuốt sống ta.

 

 Ta khóc lóc thảm thiết, trông thật đáng thương.

 

 "Bệ hạ, thiếp có nỗi khổ tâm."

 

 1.

 

 Ta là một trong những gián điệp do Thiên Triều phái đến Khương Quốc.

 

 Khác với những gián điệp khác, ta không hề biết võ công.

 

 Chỉ có một dung mạo trời sinh quyến rũ.

 

 Trên con đường mà Tiêu Cẩn nhất định phải đi qua, ta lao ra đỡ cho hắn một đòn chí mạng.

 

 Sau đó được hắn đưa vào vương cung Khương Quốc.

 

 Lúc Tiêu Cẩn đến thăm, ta vừa mới tỉnh lại, ngay cả sức lực để ngồi dậy cũng không có.

 

 "Vì sao nàng cứu ta?" Hắn đứng trước giường ta, nhìn xuống từ trên cao.

 

 Ta khẽ rụt vai, đưa mắt nhìn xung quanh.

 

 Giọng nói nhỏ như muỗi kêu: "Đây là đâu?"

 

 "Đương nhiên là vương cung của ta."

 

 Giọng hắn rất lạnh.

 

 Hình như còn lạnh hơn cả những viên gạch lát nền đang tỏa ra hàn khí.

 

 Ta chớp chớp mắt, nước mắt lưng tròng rồi mới kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn: "Ngài... Ngài là Vương Thượng?"

 

 Đôi lông mày sắc như dao của hắn khẽ nhếch lên.

 

 Không nói gì.

 

 Ta sợ hãi vội vàng vén chăn muốn xuống giường hành lễ, nhưng vì không có sức lực nên cả người ngã xuống đất.

 

 "Vương Thượng thứ tội."

 

 Được Tiêu Cẩn đỡ dậy từ dưới đất, ta run rẩy nói.

 

 Bàn tay rộng lớn của hắn đặt trên eo thon mềm mại của ta, hơi dùng sức.

 

 Nhìn ta một hồi lâu, hắn mới hỏi lại: "Vì sao nàng lại cứu ta?"

 

 Đôi mắt sâu thẳm của hắn phản chiếu dung mạo kiều diễm của ta, vẻ mặt lạnh lùng mang theo vài phần cảnh giác.

 

 Chính vì sự cảnh giác của hắn mà biết bao nhiêu gián điệp đều có đi mà không có về.

 

 Ta hít hít mũi, nước mắt lập tức rơi xuống từ khóe mi.

 

 "Bởi vì... Bởi vì bọn họ nói ngài là quý nhân..."

 

 Chưa đợi Tiêu Cẩn hỏi tiếp, ta hai tay nắm chặt vạt áo của hắn, tiếp tục nói: "Vương Thượng, xin ngài làm chủ cho dân nữ."

 

 "Thành thủ đại nhân Nam Thành, ức hiếp dân lành, muốn cưỡng đoạt dân nữ không nói còn... còn giết hại cả nhà dân nữ... Dân nữ cùng đường, mới muốn lấy mạng mình đổi mạng quý nhân, cầu xin quý nhân thay dân nữ đòi lại công đạo..."

 

 Ta càng nói càng khóc lớn.

 

 Cuối cùng khóc đến ngất xỉu trong lòng Tiêu Cẩn.

 

 Lúc ta tỉnh lại lần nữa, trời đã tối.

 

 "Cô nương, cô tỉnh rồi." Một nha hoàn bên cạnh mỉm cười gọi ta, "Nô tỳ tên là Thúy Hỉ, là Vương Thượng đặc biệt phái nô tỳ đến hầu hạ cô."

 

 Nói là hầu hạ.

 

 Chi bằng nói là giám sát.

 

 E là nhất cử nhất động của ta, nàng ta đều sẽ bẩm báo lại cho Tiêu Cẩn.

 

 Tiêu Cẩn đến thăm ta lần nữa đã là nửa tháng sau.

 

 Ta vừa có thể xuống giường đi lại được một chút, vừa ra khỏi cửa điện liền đụng phải hắn đang đi tới.

 

 Hắn mặc trường bào màu đen thêu kim tuyến, trông vừa sang trọng vừa âm trầm.

 

 Khó trách trong cung này, ai ai cũng sợ hắn.

 

 "Nàng cứu ta, muốn ta thưởng cho nàng cái gì?" Hắn nhìn ta yếu ớt không chịu nổi gió.

 

 Nghe vậy, mắt ta sáng lên, giả vờ vui mừng hỏi hắn: "Cái gì cũng được sao?"

 

 Hắn dường như không ngờ ta sẽ hỏi như vậy, hơi sững người một chút rồi mới nói: "Nàng nói thử xem."

 

 Cũng không phải cái gì cũng được.

 

 Ta vịn Thúy Hỉ quỳ xuống, dập đầu thành khẩn cầu xin: "Cầu xin Vương Thượng làm chủ cho dân nữ."

 

 Xung quanh yên tĩnh lại.

 

 Qua hồi lâu, Tiêu Cẩn vẫn không nói gì.

 

 Ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn hắn.

 

 Hắn thấy ta ngẩng đầu nhìn, liền cong khóe môi, đưa ngón trỏ và ngón giữa ra hiệu về phía nội thị đứng sau lưng.

 

 Tên nội thị bưng hộp lập tức bước lên phía trước.

 

 Ta nhìn tên nội thị mở hộp ra.

 

 Bên trong là một cái đầu người đầy máu.

 

 Đầu của thành thủ Nam Thành.

 

 "Nàng hài lòng chứ?" Tiêu Cẩn cúi người xuống nhìn ta.

 

 Khuôn mặt nhỏ nhắn của ta tái nhợt, sợ hãi đến mức lại ngất đi.

 

 Tỉnh lại sau đó, ta vội vàng thu dọn hành lý ít ỏi của mình.

 

 Tính toán thời gian Thúy Hỉ ra ngoài, ta canh đúng lúc vác hành lý bước ra khỏi tẩm cung.

 

 Quả nhiên lại đụng phải Tiêu Cẩn đang vội vàng chạy đến.

 

 Ta sợ hãi đến mức túi hành lý rơi xuống đất, lộ ra những món đồ quý giá bên trong.

 

 Tiêu Cẩn nhìn những thứ trên mặt đất, lại nhìn ta, lạnh lùng hỏi: "Đi đâu?"

 

 "Vương Thượng đã báo thù cho dân nữ, dân nữ muốn về nhà." Ta cũng nhìn túi hành lý trên mặt đất, rồi lại nhìn Tiêu Cẩn với vẻ chột dạ, "Hai bộ y phục này là Vương Thượng sai người đưa cho dân nữ, nếu... nếu Vương Thượng không cho dân nữ mang đi, dân nữ sẽ không mang theo..."

 

 Nói xong, ta ngồi xổm xuống, đáng thương lấy y phục trong túi ra.

 

 Rồi nhét vào tay Tiêu Cẩn.

 

 Tiêu Cẩn dường như bị chọc cười, ngón tay mân mê y phục trong tay, cúi đầu hỏi ta: "Nàng còn nhà ở đâu?"

 

 Tay ta đang buộc túi hành lý khựng lại.

 

 Chớp chớp mắt, nước mắt liền lưng tròng.

 

 "Cha mẹ đều không còn nữa, dân nữ cũng phải trở về." Ta cầm túi hành lý nói với Tiêu Cẩn, "Đa tạ Vương Thượng những ngày qua đã chiếu cố, nguyện Vương Thượng những ngày sau đều vui vẻ bình an."

 

 Nói xong ta hành lễ, xoay người bước đi.

 

 Lại nghe thấy hắn khẽ cười một tiếng.

 

 "Vui vẻ bình an?"

 

 Hắn quay đầu lại.

 

 "Tô Thập Thất, ta muốn nàng ở lại."

Bình Luận (3)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Sau Khi Mang Thai Con Của P...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,630,324
Gả Cho Đại Lão Phản Diện
Tác giả: Xuân Phong Ứng Ngộ Nhã Lượt xem: 1,660,347
Tình Yêu Của Anh Trai Bệnh ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,814,967
Sau Khi Xuyên Thành Vợ Của ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 3,986,214
Sau Khi Leo Lên Giường Oan Gia
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 6,095,435
Sự Trả Thù Của Hồ Ly Tinh
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,225,670
Mẹ Nhỏ, Em Không Thoát Được...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 10,019,395
Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 7,474,344
Một Bước Thành Thái Giám, B...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,698,618
Đang Tải...