Chương 3
Đăng lúc 21:57 - 14/10/2025
212
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!


Nhấp vào nút TIẾP TỤC ĐỌC TRUYỆN để mở trang quảng cáo. Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

5.


Ngay khi ta còn đang kinh ngạc vì cùng lúc nghe được tiếng của Tấn vương, thì Lâm quý nhân đã đứng lên.


Nàng ta nhìn Tấn vương, sau khi khẽ cúi chào thì cười nói: "Tấn vương điện hạ, nhiều năm không gặp, không biết vết thương ở eo đã đỡ hơn chút nào chưa? Lúc tuyết rơi ngài còn thấy đau không?"


Tấn Vương nhìn nàng ta, thần sắc có một thoáng ngẩn ngơ, cuối cùng trấn tĩnh lại, cùng nàng ta hàn huyên:


"Quý nhân không cần đa lễ, nhờ ơn quan tâm, mọi việc đều tốt. Dạo này quý nhân sống thế nào?"


Lâm quý nhân không trả lời thẳng, chỉ thể hiện muốn nói lại thôi, chuyển ánh mắt về phía ta, đồng thời một giọt lệ châu trong suốt lăn dài trên gò má.


Nàng ta lau mạnh đi, gượng cười nói: "Nhờ ơn hoàng hậu nương nương ngày thường đã nhiều phen dạy bảo, mọi chuyện của ta đều tốt."


Lời vừa dứt, Tấn vương liền dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía ta.


Ngay khi ta đang thầm suy nghĩ làm sao để đối phó với sự gây khó dễ tiếp theo của Tấn vương, ta lại nghe được tiếng lòng của Tấn vương.


[Nàng ta đúng là trà xanh, ta nổi hết da gà rồi đây. Tiểu hệ thống, đây là lần cuối cùng đấy, nếu còn lần sau lão tử không làm nữa.]


Hệ thống ấm ức trả lời hắn ta:


[Ký chủ, ta là hệ thống phản diện mà, không làm như vậy ngươi sẽ bị xóa sổ đó.]


Tấn vương không kiên nhẫn trả lời hệ thống: [Được rồi, được rồi, ta làm là được chứ gì, không có lần sau đâu đấy.]


Tiếp theo là tiếng nức nở ấm ức của hệ thống.


Hắn ta không còn để ý đến hệ thống nữa, xoay người nhìn về phía ta.


“Hoàng hậu nương nương, e là người không biết, Lâm quý nhân là cố giao của ta. Khi trước ta từng lập lời thề sẽ bảo vệ nàng cả đời bình an, hy vọng nương nương giúp ta hoàn thành tâm nguyện này. Sau này nếu nàng sống tốt, mọi người đều bình an vô sự, còn nếu nàng sống không tốt, e là ta ở chiến trường dẫn binh giết địch cũng chẳng còn tâm trí nào nữa.”


Tấn vương Ngụy Húc nặng nề đặt chén rượu xuống, quăng một câu uy hiếp.


Lập tức, không khí trở nên vô cùng vi diệu.


Giây tiếp theo, hệ thống với giọng nói non nớt cất lời.


[Đing đoong, nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành.]


Ta thấy Tấn vương khẽ thở phào nhẹ nhõm, gần như không thể nhận ra.


Còn Ngụy Lẫm lại không hề biết nỗi khó xử của Tấn vương.


Hắn lạnh lùng nhìn Tấn vương, ngón tay siết chặt chén rượu, khớp xương bắt đầu trắng bệch.


[Chết tiệt, bây giờ ta muốn xử hắn ngay.]


[Mặc kệ giang sơn gì đó, dám ức hiếp thê tử của ta, ta phải giết hắn.]


Ta sợ hắn kích động làm ra chuyện gì điên rồ, gây họa khó lòng cứu vãn bèn nắm lấy bàn tay hắn đang buông thõng dưới bàn, nhẹ nhàng trấn an.


May mà hắn vẫn còn giữ được chút lý trí, cuối cùng ta cũng khuyên can được.


Còn Tấn vương, tuy vẫn kiêu ngạo nhìn ta, nhưng trong lòng hắn ta lại điên cuồng tự trách mình.


[Ta thật sự quá thất đức rồi, hoàng hậu là người hiền lành như vậy, sao ta có thể nói ra lời đó chứ!!!]


[Ta không phải người tốt, ta sai rồi, xin nàng đừng buồn, hãy tha thứ cho ta.]


[Đừng để ý ta, đừng cho ta cái cớ để làm quá lên, nhịn ta một lần đi, ta chỉ là đồ nít ranh không hiểu chuyện thôi!]


Ta nhìn Tấn vương, khẽ cười mở lời: “Sao Tấn vương lại nói thế, bổn cung và Lâm quý nhân vốn thân như tỷ muội, đương nhiên ta sẽ chăm sóc nàng thật tốt.”


Tấn vương nghe xong, tuy sắc mặt vẫn lạnh như băng, nhưng trong lòng lại thở ra một hơi thật dài.


[Tiểu hệ thống, hoàng hậu quả là người tốt, chẳng trách có thể làm mẫu nghi thiên hạ.]


[Những cuốn tiểu thuyết nữ xuyên không đánh bại tiểu thư khuê các quả là lừa người.]


Ta nhìn dáng vẻ miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo của hắn ta, trong lòng thầm cảm thán, quả không hổ là huynh đệ ruột của Ngụy Lẫm, cái tài khẩu thị tâm phi giống y như đúc.


Còn Lâm quý nhân, tuy vô cùng bất mãn với câu nói của ta, nhưng lại ngại ánh mắt hung ác của Ngụy Lẫm, chỉ đành nuốt ngược lời sắp nói ra, cúi người hành lễ tạ ơn ta.


Tranh chấp được ta hóa giải, không khí hòa hoãn hơn nhiều, mọi người lại bắt đầu chén ta chén ngươi.


Nhưng trong lòng Ngụy Lẫm vẫn luôn cảm thấy có lỗi với ta.


[Ai da, ta đúng là kẻ bất tài, đến cả hoàng hậu của mình cũng không bảo vệ được.]


[Sau này nhất định phải đối xử tốt với hoàng hậu gấp bội, tuyệt đối không thể phụ tình nàng.]


[Nhưng cái đồ trà xanh Lâm quý nhân này cũng đừng đắc ý sớm quá, Tấn vương không bảo vệ ngươi được cả đời đâu, đợi hắn ta đi rồi ta sẽ từ từ 'xử lý' ngươi.]


Trong ống tay áo rộng, hắn nắm chặt lấy tay ta, cố gắng trao cho ta thêm nhiều hơi ấm.


Ngày hôm sau, Ngụy Lẫm tan triều, đi thẳng đến cung Lâm quý nhân dùng bữa sáng.


Thị nữ thân cận của ta ở bên cạnh thay ta bất bình.


“Chẳng qua chỉ dựa vào Tấn vương chống lưng cho nàng ta thôi, kiêu ngạo làm gì? Đợi Tấn vương đi rồi xem nàng ta làm sao!”


Ta lại không hề cảm thấy oan ức gì, ngược lại còn quở trách nàng ấy vài câu, nhắc nhở nàng ấy phải luôn cẩn trọng trong lời ăn tiếng nói.


Dù sao trong hậu cung này, đi sai một bước, e rằng cái giá phải trả chính là họa sát thân.


Huống chi tâm ý của Ngụy Lẫm, ta còn rõ hơn ai hết.


Hiện giờ, ngoài phụ thân là Lâm Thừa tướng ra, Lâm quý nhân còn có Tấn Vương chống lưng, Ngụy Lẫm không thể không giả vờ chút, sủng ái nàng ta vài ngày. 


Ta hiểu nỗi khó xử của hắn.


Huống hồ, làm hoàng hậu vốn nên đại độ.


Bình Luận (0)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòn...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 4,357
Gả Cho Đại Lão Phản Diện
Tác giả: Xuân Phong Ứng Ngộ Nhã Lượt xem: 1,660,347
Tình Yêu Của Anh Trai Bệnh ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,814,967
Sau Khi Xuyên Thành Vợ Của ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 3,986,214
Sau Khi Mang Thai Con Của P...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,630,324
Sau Khi Leo Lên Giường Oan Gia
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 6,095,435
Sự Trả Thù Của Hồ Ly Tinh
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,225,670
Mẹ Nhỏ, Em Không Thoát Được...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 10,019,395
Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 7,474,344
Đang Tải...