Chương 11
Đăng lúc 10:24 - 15/12/2025
1,725
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!


Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

34


 


Khi tôi đưa tình hình của Lữ Giai trong mấy tháng này cho Du Viễn xem, hắn đang nghiên cứu một dự án lớn, đã thức trắng hai ngày hai đêm rồi.


 


Trước đây hắn tự nguyện từ bỏ thân phận người thừa kế nhà họ Du vì Lữ Giai, giờ dù có quay lại cũng không thể trở về vị trí đó.


 


Hắn phải cạnh tranh với những thiếu gia tiểu thư khác, ai có năng lực thì người đó mới có thể leo lên cao hơn.


 


Du Viễn ngẩng đầu lên từ đống tài liệu, nhìn thấy hai chữ Lữ Giai viết trên giấy, có cảm giác như mọi chuyện đã là dĩ vãng.


 


Cảm giác muốn chết khi mới nhận ra bị Lữ Giai lừa gạt, bây giờ nghĩ lại thấy có chút buồn cười.


 


Trước đây hắn quá non nớt.


 


Nhưng lúc này nhìn thấy kết cục của Lữ Giai, trong lòng không khỏi dâng lên một tia hả hê.


 


Lừa gạt tình cảm thì xui xẻo tám đời!


 


Nhưng cũng phải cảm ơn Lữ Giai, nếu không trải qua chuyện với cô ta, hắn sẽ không bao giờ trưởng thành.


 


Du Viễn mỉm cười nhẹ nhõm: "Cảm ơn mẹ, sau này chuyện liên quan đến cô ta không cần đưa cho con xem nữa, con không còn bận tâm đến cô ta nữa rồi."


 


"Nói chí phải."


 


Tôi giơ ngón cái lên tán thưởng hắn.


 


Chỉ riêng việc hắn chịu gọi tôi là mẹ, cái ngón cái này cũng đáng để giơ lên.


35


 


Buổi tối, sau khi tắm rửa xong nằm trên giường, tôi nhớ lại chuyện này, kể cho Du Đình nghe chuyện của Lữ Giai như một câu chuyện cười.


 


"Thông minh quá hóa ra ngu, huống hồ bản thân cô ta vốn dĩ không thông minh."


 


Du Đình không mấy bận tâm.


 


Có thể lừa được Du Viễn là vì Du Viễn còn ngốc hơn.


 


Tôi bày tỏ sự đồng tình.


 


"Nhắc đến chuyện này, phản ứng của Du Viễn làm em bất ngờ đấy, trước đây chẳng phải cậu ta cứ mãi nghĩ đến chuyện yêu đương vớ vẩn sao, sao thay đổi nhanh thế, em thấy giờ cậu ta sắp đoạn tuyệt tình ái quy y cửa Phật rồi..."


 


Du Viễn có thể nhanh chóng thoát ra khỏi chuyện này là điều nằm ngoài dự đoán của tôi.


 


Nghe tôi không ngừng luyên thuyên về chuyện của Du Viễn, Du Đình cuối cùng không thể nhịn được, giọng nói khàn khàn: "Nếu phu nhân rảnh rỗi như vậy, chi bằng chúng ta làm vài chuyện thú vị hơn đi."


 


"Hay là... thôi đi..."


 


Ngày mai tôi còn phải đến công ty, không thể để lại dấu vết được!


36


 


Ngoại truyện


 


Tóm lại, trong sự kiện dở khóc dở cười về việc vị hôn phu bỏ trốn rồi bố anh ta thế chỗ này, tôi và Du Đình lại hợp nhau một cách bất ngờ, Du Đình cũng rất cưng chiều tôi.


 


Ba năm sau, tôi và Du Đình có một bé cưng, là một cô con gái. Tuy nhiên, con gái lại không thừa hưởng vẻ đẹp của tôi mà lại thừa hưởng khuôn mặt tuấn tú của Du Đình.


 


Điều này khiến Du Đình, người thích con gái, có chút khó lòng hôn xuống khuôn mặt giống hệt mình.


 


Nhưng tôi thì không có nhiều bận tâm như vậy.


 


Khuôn mặt của Du Đình mọc trên mặt con gái cũng không có gì là không hợp.


 


Du Đình bình thường lạnh lùng và kín đáo như vậy, nhưng con gái lại suốt ngày ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, đáng yêu vòi vĩnh tôi ôm ấp, làm nũng.


 


A a a!


 


Siêu cấp đáng yêu luôn!


 


Đợi đến khi con gái lớn hơn một chút, tôi đã mua cho bé một đống váy vóc, đủ loại váy công chúa, kiểu đáng yêu, kiểu cá tính, và cả kiểu hài hước nữa.


 


Chỉ có thể nói độ hoàn thiện của thời trang là nhờ vào khuôn mặt, dù là bộ quần áo nào mặc lên người con gái cũng đều hợp đến thế.


 


Con gái cũng rất thích những bộ quần áo xinh đẹp này, mỗi lần tôi mua đồ mới, bé đều rất tích cực đến gần để tôi mặc thử.


 


Nói nôm na, chẳng khác nào đang chơi Ngôi Sao Thời Trang.


 


Du Đình thấy vậy rất bất lực, nhưng không ngăn cản được sở thích quái lạ của tôi.


 


Tôi còn mua rất nhiều đồ đôi gia đình, bộ đồ ngủ khủng long siêu đáng yêu, mỗi người trong nhà ba người đều có một bộ.


 


Nhìn Du Đình mặc đồ ngủ khủng long, làm gì cũng vụng về lóng ngóng, nếu những người trong công ty anh ấy mà nhìn thấy cảnh này, chắc là cười chết mất thôi.


 


Dù sao thì tôi cũng không nhịn được: "Ha ha ha!"


 


"Đừng cười nữa." Du Đình bất lực.


 


Đáp lại anh ấy là tiếng cười càng thêm lớn của tôi: "Ha ha ha! Ha ha ha ha!"


 


"Minh Đường!" Du Đình thẹn quá hóa giận, tiến lên một bước chặn miệng tôi lại.


 


"Ha ha ha! Ưm——"


 


Tôi không thể phát ra tiếng nữa rồi, tôi tố cáo anh ấy chơi xấu!


 


Ngay lúc hai chúng tôi đang hôn nhau say đắm, một giọng nói ngọt ngào của trẻ thơ từ bên cạnh vọng đến: "Con cũng muốn hôn!"


 


Cúi xuống nhìn, hóa ra là bé cưng của chúng tôi.


 


Tôi và Du Đình mặt đỏ bừng - vì ngại.


 


"Hôn hôn~" Con gái không hiểu chuyện gì, giơ bàn tay nhỏ bé lên đòi bế.


 


Du Đình bế bé cưng lên, tôi và anh ấy nhìn nhau đầy ăn ý, mỗi người một bên hôn lên đôi má nhỏ trắng nõn của con gái.


Hết.

Bình Luận (0)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Sau Khi Chồng Chưa Cưới Bỏ ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 23,195
Gả Cho Đại Lão Phản Diện
Tác giả: Xuân Phong Ứng Ngộ Nhã Lượt xem: 7,040
Tình Yêu Của Anh Trai Bệnh ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,955
Sau Khi Xuyên Thành Vợ Của ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 4,355
Sau Khi Mang Thai Con Của P...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,591
Sau Khi Leo Lên Giường Oan Gia
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 5,639
Sự Trả Thù Của Hồ Ly Tinh
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,124
Mẹ Nhỏ, Em Không Thoát Được...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 2,585
Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 2,616
Đang Tải...