Chương 1
Đăng lúc 06:25 - 30/10/2025
4,444
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!

Nhấp vào nút TIẾP TỤC ĐỌC TRUYỆN để mở trang quảng cáo. Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết.

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

Nghe nói ông chồng khó ưa của tôi đã về nước. Tôi vội vàng cởi chiếc váy ngắn cũn cỡn ra, thay vào bộ đồ ngoan ngoãn thục nữ, chuẩn bị cho anh một bất ngờ.


 


Vừa về đến nhà, tôi lao thẳng vào cái lưng đang quay ra sau trên ghế sofa: “Chồng ơi, ôm ôm!”


 


Đằng sau tôi vang lên một giọng nói lạnh băng: “Khương Dao? Em thử ôm thêm lần nữa xem.”


 


Hoắc Trạch bước ra khỏi thư phòng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao chĩa thẳng về phía tôi.


 


Tôi: ???


 


1


 


Tôi đang nhảy nhót cực sung trong quán bar thì nghe tin ông chồng khó ưa của mình về nước, nên vội vàng cởi chiếc váy siêu ngắn ra, mặc bộ đồ "gái ngoan" vào, chuẩn bị cho anh một bất ngờ.


 


“Chị ơi, không nhảy nữa sao?”


 


Tôi xỏ giày: “Không nhảy nữa.”


 


“Còn uống rượu không?”


 


Tôi cài cúc áo sơ mi: “Không uống nữa.”


 


Cô bạn thân "chậc" một tiếng: “Vẫn chưa chịu bỏ cuộc à?”


 


Tôi liếc cô ấy: “Cậu không hiểu đâu.”


 


Dù tôi và Hoắc Trạch là kết hôn giả, sau hôn nhân ai chơi của người nấy. Nhưng hoa dại làm sao thơm bằng hoa nhà được, đặc biệt là Hoắc Trạch, gia thế và ngoại hình của anh tùy tiện chọn ra một thứ thôi cũng đủ sức đè bẹp cả đám tiểu thịt tươi ngoài kia.


 


Không giấu gì mọi người, tôi chính là thèm thân xác Hoắc Trạch. Nhưng Hoắc Trạch lại như một chính nhân quân tử kiên trinh, thà chết chứ không chịu khuất phục.


 


Đối diện với tấm gương trên cầu thang, tôi dặm lại son môi, hài lòng cong môi đỏ mọng, sung sướng tưởng tượng cảnh gặp nhau sau đó.


 


Người ta nói “lâu ngày gặp mưa rào, xa cách càng thêm mặn nồng”. Tôi không tin tối nay mình không hạ gục được anh.


 


2


 


Vừa về đến nhà, tôi lao thẳng vào cái lưng đang quay ra sau trên ghế sofa: “Chồng ơi, ôm ôm!”


 


Đằng sau tôi vang lên một giọng nói lạnh băng: “Khương Dao, em thử ôm thêm lần nữa xem.”


 


Hoắc Trạch bước ra khỏi thư phòng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao chĩa thẳng về phía tôi. Người trên ghế sofa bị tôi va vào suýt thì ngã nhào, quay đầu lại, lộ ra khuôn mặt của trợ lý Hoắc Trạch.


 


Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều đơ người.


 


Tôi lùi lại hai bước: “Giang Minh?”


 


Trời ơi, vừa gặp mặt đã gây ra một hiểu lầm lớn, tôi xấu hổ đến mức chân có thể đào ra ba phòng ngủ một phòng khách tại chỗ.


 


Giang Minh đứng dậy một cách lúng túng: “Tôi đến đưa tài liệu cho Tổng tài, đi ngay đây.”


 


Sau đó, anh ta nhanh chân chuồn lẹ.


 


Hoắc Trạch bực bội mở lời: “Còn nhìn gì nữa?”


 


Tôi thu ánh mắt lại, vui vẻ chạy tới ôm lấy anh, cầm lấy chiếc khăn lông trên tay anh, nhiệt tình đến mức không thể tin được: “Chồng, để em lau tóc cho anh.”


 


Hoắc Trạch vừa tắm xong, những giọt nước trên cơ thể anh đang chảy dọc theo những đường cơ bắp rõ nét, lặn vào những vùng kín đáo.


 


Tôi giúp anh lau khô nước, nhân tiện sờ mó thêm vài cái.


 


Anh ghé sát vào tôi hít nhẹ: “Mùi rượu nồng quá, Khương Dao, bây giờ em ngày càng giỏi giang rồi đấy.”


 


3


 


Khi Hoắc Trạch nghiêm nghị gọi cả họ tên tôi, anh luôn mang một khí thế thượng vị giả không giận mà uy.


 


Nụ cười trên mặt tôi cứng lại, tôi rúc vào vai anh không nhúc nhích, tiếp tục làm nũng: “Chồng ơi, một tuần không gặp, em nhớ anh lắm đó.”


 


Hoắc Trạch cười như không cười: “Nhớ anh?”


 


Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, gật đầu chân thành vô cùng.


 


“Nhớ đến mức nhận nhầm người?”


 


Hoắc Trạch vẫn như thường lệ, đã chiếm ưu thế thì không bao giờ chịu nhường, không biết dừng lại đúng lúc.


 


Tôi lầm bầm: “Đồ nhỏ nhen.”


 


“Em nói gì cơ?”


 


Mặt tôi cười toe toét: “Em nói, chồng ơi, anh đẹp trai quá.”


 


Anh vén một lọn tóc của tôi lên, cúi xuống cầm điện thoại trên bàn, mở album ảnh rồi đưa cho tôi.


 


Trên màn hình, là ảnh tôi kéo Cố Châu cùng nhau nhảy nhót, cười đến híp cả mắt, lướt tiếp, là ảnh tôi ngửa đầu uống rượu, Cố Châu đang rót đầy ly cho tôi.


 


Tôi quên mất, quán bar tôi tới là tài sản của nhà họ Hoắc.


 


Anh mỉa mai nhếch mép: “Tốt lắm, đến quán bar ôm ấp người đàn ông khác mà lại đi nhớ anh. Khương Dao, hai năm nay em chẳng thay đổi gì cả, vẫn vô tâm vô tính như vậy.”


 


Anh tiện tay vứt điện thoại lên bàn, đôi mắt sâu thăm thẳm như màn đêm không thể hòa tan.


 


4


 


Hoắc Trạch lớn hơn tôi một khóa, lần đầu tiên tôi gặp anh là vào năm thứ ba đại học.


 


Anh đứng dưới cơn mưa như trút nước, vừa bị một cô gái tát, cô gái gào lên giận dữ: “Nhà họ Hoắc các người không có ai là tốt cả! Nếu anh dành nhiều thời gian hơn cho tôi, tôi có cần phải ở bên hắn ta không?”


 


Nói xong cô ấy vừa khóc vừa chạy đi.


 


Anh đưa tay lau khô một nửa vết tát trên mặt, lười biếng dựa vào thân cây, ngước mắt nhìn tôi: “Nhìn đủ chưa?”


 


Tôi quay mặt đi, định đi đường lớn về ký túc xá, nhưng phải đi một vòng rất lớn, tôi muốn đi đường tắt, không ngờ lại gặp phải chuyện này.


 


Hóa ra có nhan sắc và tiền bạc vẫn bị cắm sừng.


 


Con mèo nhỏ trong lòng tôi run lên vì lạnh, tôi đành mạnh dạn bước tới: “Làm ơn tránh đường chút.”


 


Anh lau khô những giọt nước trên mặt, rồi đi thẳng về phía trước.


 


Lần thứ hai là trong căng tin.


 


Tôi bưng khay cơm, nhìn thấy bạn trai mình đang sửa tóc cho một cô gái khác, rồi còn đút cơm, lau miệng cho cô ta. Hoắc Trạch vừa đi ngang qua, nhìn theo ánh mắt tôi rồi "chậc" một tiếng.


 


“Thị lực chọn người của em thực sự không tốt lắm.”


 


Tôi nhìn vết đỏ mờ nhạt trên mặt anh: “Không cần anh quản.”


 


Anh nhếch mày một cách bỉ ổi: “Tránh ra, em cản đường anh rồi.”


 


Rõ ràng bên cạnh còn có một lối đi khác rộng thênh thang.

Bình Luận (0)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Ông Chồng Khó Ưa Của Tôi
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 141,279
Ngỡ Là Gà Mờ, Ai Ngờ Sói Già
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 187,150
Thừa Tướng Xin Đừng Sờ Nữa,...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 46,313
Vật Nhỏ Mềm Mại Của Đại Đội...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 133,852
Kết Hôn Với Nam Chính H Văn...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 52,605
Sau Khi Gả Vào Hào Môn
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 30,089
Ông Chồng Ảnh Đế Cực Phẩm X...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 5,727
Sau Khi Sếp Nghe Được Tiếng...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 14,566
Người Chồng Hào Môn Yếu Đuố...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 13,445
Đang Tải...