Chương 6
Đăng lúc 09:05 - 13/12/2025
636
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!


Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

Nửa đêm, tôi đột nhiên thoát khỏi vòng tay ấm áp, bên cạnh có tiếng sột soạt. Đợi một lúc mà vẫn không thấy Sở Tư Đình quay lại, tôi dứt khoát dậy đi vệ sinh.


 


Ánh sáng lọt qua khe cửa phòng tắm, bên trong truyền ra tiếng động rất nhỏ. Tay tôi khựng lại trước cánh cửa.


 


"Nghe cậu xúi bậy, vợ tôi sắp bỏ đi rồi. Khổ nhục kế có thật sự hữu dụng không? Nếu không hữu dụng thì cậu tiêu rồi."


 


Tôi lặng lẽ chui về chăn ngủ.


 


Ngày hôm sau, Sở Tư Đình không đi làm. Tôi tận mắt thấy anh dùng nước ấm nhúng nhiệt kế, sau đó giả bộ ngậm vào miệng.


 


Anh nhẹ nhàng đẩy tôi dậy, ho khan hai tiếng kiểu "liễu yếu đào tơ" đưa nhiệt kế cho tôi, giả giọng khàn khàn nói: "Tôi hình như bị sốt... rồi."


 


Tôi cầm lấy xem, ba mươi bảy độ chín.


 


Đúng là sốt, còn sốt không nhẹ.


 


"Thế thì phải làm sao đây?"


 


"Tôi nghĩ tôi cần một người ở nhà chăm sóc."


 


"Dì Từ được không, hôm nay tôi đi trông cháu cho dì ấy."


 


Nói xong tôi quay lưng bước đi.


 


"Khoan đã, khoan đã."


 


Sở Tư Đình vội vàng bò dậy, kéo chặt lấy tôi.


 


"Cháu Dì Từ em trông nom được chắc? Chi bằng trông tôi này, tôi dễ trông hơn."


 


"Không được đâu, tôi không rảnh, tôi còn phải vội đi dự tiệc sinh nhật nữa, quà tôi cũng mua sẵn rồi."


 


Sở Tư Đình chau mày.


 


"Em còn mua quà cho cậu ta à! Em mua cái gì rồi?"


 


"Cũng gần giống cái tôi tặng anh thôi."


 


Thực ra khác nhau nhiều lắm. Mua cho thực tập sinh là cái đồng hồ vài trăm nghìn, mua cho anh là cái ghim cài áo sáu chữ số. Sở Tư Đình ôm tim, chậm rãi nằm lại trên giường.


 


Miệng anh lẩm bẩm: "Tôi hình như thực sự bị sốt rồi, nói gì cũng không hiểu được nữa."


 


Trong lòng tôi cười muốn nội thương. Ngoài mặt vẫn điềm tĩnh: "Anh uống nhiều nước nóng vào nhé, tôi đi trước đây."


 


Sở Tư Đình đột nhiên ôm lấy tôi từ phía sau.


 


"Làm gì?"


 


"Tôi không muốn em đi."


 


"Tại sao không muốn tôi đi?"


 


Anh ôm tôi lùi từng bước, cho đến khi ngồi xuống mép giường. Tôi theo động tác của anh ngồi lên đùi anh. Giọng Sở Tư Đình khàn khàn, trầm thấp.


 


"Tâm ý của cái tên nhóc ngốc nghếch kia em không nhìn ra, đến cả tâm ý của tôi em cũng không nhìn ra sao?"


 


"Anh có tâm ý gì?"


 


Anh tức đến mức xoay đầu tôi lại, định chặn môi tôi luôn, bị tôi ấn vào trán đẩy ra.


 


"Chúng ta có quan hệ gì mà đòi hôn hít."


 


"Vợ chồng hợp pháp hôn nhau thì có sao!"


 


Nói xong, anh ấn gặt gao gáy tôi xuống, đặt một nụ hôn không thể chối từ. Đôi môi ấm áp, ẩm ướt dán vào nhau.


 


Sở Tư Đình hôn loạn xạ, không có quy củ gì. Tôi đau mấy lần, liền đẩy anh ra. Mắt Sở Tư Đình lập tức đỏ hoe.


 


"Em không chịu hôn tôi, chẳng lẽ muốn hôn cái tên thực tập sinh kia sao?"


 


Cái gì với cái gì vậy!


 


Tôi đưa tay sờ trán anh, chắc chắn là không hề sốt. Thế là tôi xoay người xuống giường.


 


"Cho anh năm phút, nghĩ kỹ xem muốn nói gì với tôi. Nói không rõ ràng, nửa năm nữa gặp nhau ở Cục Dân chính."


 


Kết quả là chân trước tôi vừa mới ngồi xuống ghế sofa phòng khách. Mông vừa chạm vào lớp da thật. Sở Tư Đình "xoẹt" một cái đã có mặt.


 


"Nghĩ nhanh thế à?"


 


"Không phải, sợ em nhân lúc tôi không chú ý lại đi dự tiệc sinh nhật nào đó."


 


Tôi thở dài một hơi. Sở Tư Đình xoa xoa hai lòng bàn tay.


 


"Ân Anh."


 


"Ừm."


 


"Tôi thích em."


 


"Ừm."


 


"Hoa hồng là tôi đặt, bữa tối dưới ánh nến là tôi sắp xếp, không muốn em đi dự tiệc sinh nhật là do tôi ghen. Em còn chưa thèm ăn mừng sinh nhật với tôi lần nào mà."


 


Sở Tư Đình vừa lầm bầm, vừa quan sát phản ứng của tôi. Tôi suy nghĩ một lúc, rồi hỏi ngược lại anh: "Không định để vợ nói yêu anh trước à?"


 


Sở Tư Đình sững sờ, tai bắt đầu đỏ lên.


 


"Sao em biết?"


 


"Hôm đó dùng máy tính của anh, không cẩn thận thấy."


 


"Thế những cái khác em cũng thấy hết rồi à?"


 


"Thấy hết rồi, còn biết nickname trên mạng của anh là Interesting nữa cơ."


 


Cả người Sở Tư Đình đỏ bừng, trực tiếp "đơ máy". Anh gắng gượng hơi tàn, hỏi: "Vậy em có thích tôi không?"


 


"Hừ, nếu không thích thì bó hoa hồng anh tặng tôi đã không thèm nhận rồi."


 


Những lời tiếp theo lại bị chặn lại trên môi. Lần này may mà Sở Tư Đình không còn cắn tôi nữa.


 


"Nói mới nhớ, anh thích em từ khi nào thế?"


 


"Có lẽ là lúc chụp ảnh."


 


"Hả?"


 


Tôi vắt óc suy nghĩ, nhớ lại tấm ảnh anh kéo tôi vào phòng chụp hôm mẹ anh kiểm tra.


 


Hóa ra sớm đến vậy sao?


 


Sở Tư Đình nói: "Đó là lần đầu tiên anh cảm nhận được thế nào là tim đập nhanh, hơn nữa lại còn là với một tấm ảnh."


 


Loanh quanh cả buổi sáng, tôi mới nhớ ra còn có một cậu thực tập sinh đang đợi mình, vội vàng gọi điện cho trợ lý của Sở Tư Đình, bảo anh ta giúp tôi mang quà đi.


 


Sở Tư Đình bày tỏ sự không hài lòng: "Em tặng cậu ta cũng là ghim cài áo à?"


 


"Đồng hồ, mà giá trị kém của anh ba số không lận."


 


Lúc này anh mới hài lòng. Khi trợ lý đến lấy quà, anh còn đặc biệt nhấn mạnh.


 


"Nhớ nói với cái thằng ngốc đó là chị đại của cậu ta đã có chủ rồi, bảo cậu ta sớm dẹp cái tâm tư kia đi."


 


Sau đó quay sang nói với tôi: "Hay là em sa thải cậu ta đi?"


 


"Em công tư phân minh."


 


Cuối cùng, cậu thực tập sinh đó vẫn bị tôi sa thải vì quá quấy rầy đời tư của tôi. Ngày cậu ta đi, Sở Tư Đình vui đến mức cho công ty nghỉ nửa ngày.


 


Thời hạn một năm sắp hết.


 


Tôi lôi tập tài liệu đó từ phòng sách của anh ra. Đi đến trước mặt anh, trịnh trọng mở ra, đọc từng chữ rõ ràng rành mạch: "Về việc hợp tác hôn nhân giữa Ân và Sở."


 


Sở Tư Đình lao tới giật lấy.


 


"Cái tài liệu gì thế này, chắc chắn không phải anh viết! Sao cái tài liệu rách nát này anh còn chưa đốt đi nữa."


 


"Vậy à... Chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác, sau khi mãn hạn một năm sẽ ly hôn với lý do tình cảm rạn nứt, hình như là do anh Sở nào đó nói mà."


 


"Anh sai rồi vợ ơi, hồi đó anh ăn nói linh tinh, bây giờ mà xuyên không về được anh nhất định sẽ tự tát mình hai cái 'chát chát'."


 


"Ôi chao, Tổng giám đốc Sở của công ty niêm yết mà nói lời không giữ lời, không được rồi."


 


Sở Tư Đình sốt ruột kêu rầm trời.


 


"Vợ ơi anh sai rồi, anh thật sự sai rồi, cầu xin em lật qua cái trang này đi."


 


Phản ứng của anh thật sự quá buồn cười. Tôi thỉnh thoảng lại lôi hai câu này ra trêu chọc anh.


 


Ví dụ như nửa đêm, tôi không ngủ được, sẽ ghé vào tai anh lẩm bẩm.


 


"Quan hệ hợp tác~ Thời hạn một năm~ Ly hôn vì tình cảm rạn nứt~"


 


Đa số các lần Sở Tư Đình sẽ giật mình tỉnh giấc ngay lập tức, ôm tôi vào lòng, dỗ dành tôi bằng những lời nói lộn xộn, không đầu không cuối. Chốc chốc lại "Vợ ơi anh sai rồi", chốc chốc lại "Anh yêu em".


 


Đến ngày hợp đồng thực sự hết hạn. Anh đột nhiên ăn diện bảnh bao như người mẫu.


 


Tôi khó hiểu.


 


Ai ngờ giây tiếp theo, anh quỳ một gối giữa ánh bình minh. Tôi đang mặc đồ ngủ, tóc tai rối bù, mắt sưng húp. Sở Tư Đình hướng về phía tôi như vậy, lấy ra chiếc nhẫn.


 


"Ân Anh, chào em, anh xin chính thức giới thiệu, anh là Sở Tư Đình. Xin hỏi em có đồng ý lấy anh không?"


 


Tôi run rẩy đưa ngón tay ra. Chiếc nhẫn hơi lạnh lồng vào gốc ngón áp út. Sở Tư Đình khẽ hôn lên mu bàn tay tôi.


 


"Được rồi, vậy xin mời cô dâu của anh chuẩn bị thật tốt, thời gian đếm ngược cho hôn lễ của chúng ta chính thức bắt đầu."


 


"Hả?"


 


--- Hết toàn văn ---

Bình Luận (0)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Hôn Kỳ Một Năm, Mãn Hạn Cũn...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 3,689
Gả Cho Đại Lão Phản Diện
Tác giả: Xuân Phong Ứng Ngộ Nhã Lượt xem: 7,037
Tình Yêu Của Anh Trai Bệnh ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,955
Sau Khi Xuyên Thành Vợ Của ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 4,355
Sau Khi Mang Thai Con Của P...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,591
Sau Khi Leo Lên Giường Oan Gia
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 5,639
Sự Trả Thù Của Hồ Ly Tinh
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,124
Mẹ Nhỏ, Em Không Thoát Được...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 2,585
Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 2,616
Đang Tải...