Chương 5
Đăng lúc 22:12 - 24/10/2025
2,207
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!


Nhấp vào nút TIẾP TỤC ĐỌC TRUYỆN để mở trang quảng cáo. Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

13.


 


Cố Minh cũng ngây người, yết hầu anh cử động, nuốt nước bọt. Ánh mắt anh trượt từ chiếc cằm dính đầy sữa của tôi, xuống ngực, rồi đến bộ lông mềm mại ướt sũng ở bụng.


 


Ánh mắt sâu thẳm, tối tăm.


 


Anh đột nhiên bật cười khe khẽ rồi đưa một ngón tay ra.


 


Đầu ngón tay khẽ đặt lên cằm tôi. Đầu ngón tay nóng bỏng, cách lớp lông mỏng manh, khiến da thịt tôi dấy lên một cơn run rẩy nhỏ.


 


Sau đó, anh đưa ngón tay dính sữa lên mũi ngửi ngửi.


 


“Bẩn rồi.” Anh nói, giọng khàn khàn.


 


“Phải rửa sạch mới được.”


 


Anh bế tôi, cùng nhau bước vào phòng tắm. Đón chờ tôi, là một cảnh tượng còn điên cuồng hơn.


 


Bình luận điên cuồng chạy.


 


【Vãi! Nhà ai mà tắm cho mèo là kéo cả người cả mèo vào bồn tắm thế này.】


 


【Bảo bối, em còn đang xem không? 'Tư bản' của Cố Tổng có lớn không? Bên tôi bị che mờ không thấy được.】


 


【'Tư bản' của nhà tư bản thì sao mà không lớn cho được?】


 


Tôi đã không còn để ý đến bình luận nữa, đầu óc trống rỗng. Mặc cho dòng nước ấm áp bao bọc lấy tôi và anh.


 


14.


 


Ngày hôm sau, tôi thức dậy trên giường với cơ thể rã rời. Điện thoại “rung rung” một cái, là tin nhắn Cố Minh gửi tới.


 


“Trợ lý Tô, Miu Miu lại không có tinh thần, còn không chịu ăn uống, cô qua xem thử đi.”


 


Kèm theo một định vị: Chung cư XX.


 


Tôi nhìn chằm chằm vào tin nhắn đó, lười biếng đến mức không muốn nhúc nhích một ngón tay.


 


Mèo con không có tinh thần, chẳng phải vì anh ta sao!?


 


Đêm qua trong mơ, anh đã quá đáng như vậy, hành hạ mèo con đủ điều, liên tiếp bị trêu chọc đến mức dở dang, tôi có chút bực bội lăn qua lăn lại trên giường.


 


Không muốn trả lời anh.


 


Ngay sau đó, màn hình lại sáng lên.


 


Thông báo chuyển khoản: 10.000 NDT.


 


Chú thích: Phí taxi.


 


Tôi bĩu môi, có tiền thì ghê gớm lắm à?


 


Lại một tiếng nữa.


 


Thông báo chuyển khoản: 50,000 NDT.


 


Chú thích: Phí tăng ca.


 


Đạn bọc đường của nhà tư bản lúc nào cũng chính xác và hiệu quả như thế. Tôi vừa thầm rủa xả anh trong lòng, vừa nhanh chóng bật dậy thay quần áo.


 


Khi mở tủ quần áo, tôi chợt nhớ đến những lời bình luận. Họ nói Cố Minh thầm thích tôi. Vậy nếu tôi chủ động tấn công, tỷ lệ thành công chẳng phải sẽ rất cao sao?


 


Ánh mắt tôi dừng lại trên một gói đồ nằm sâu trong góc tủ. Đó là bộ đồ tôi mua theo cảm hứng nhất thời trong một buổi triển lãm manga lần trước.


 


Hôm nay, chính là lúc nó phát huy tác dụng.


 


15.


 


Tôi thay đồ xong, khoác bên ngoài chiếc áo măng tô dài, tự bọc kín mít. Lúc đi xuống lầu, tôi gặp anh trai Tô Ngôn.


 


Anh ấy đang dựa vào ghế sofa xem tin tức tài chính, thấy bộ dạng của tôi thì nhíu mày.


 


“Tô Diệu Diệu, trời nóng thế này, mặc như vậy đi đâu?”


 


“Đi làm.”


 


“Không phải em đã xin nghỉ rồi sao?” Anh ấy nói trúng tim đen.


 


“Sếp gọi em có việc gấp.” Tôi mặt không đổi sắc nói dối.


 


Tô Ngôn càng nhíu mày sâu hơn, ánh mắt đầy nghi ngờ. Một cô trợ lý chỉ lo pha trà rót nước như tôi thì có việc gấp gì được chứ?


 


Anh đặt điều khiển từ xa xuống, đứng dậy: “Ông chủ của em, không làm gì em đấy chứ?”


 


“Không có, không có,” Tôi vội xua tay, “Cố Tổng là người tốt lắm.”


 


Anh tôi rõ ràng không tin, anh rút điện thoại ra, đi ra ban công để gọi.


 


Vài phút sau, anh quay lại, sắc mặt đã dịu đi một chút, nhưng vẫn chưa yên tâm. Anh nhìn chằm chằm vào tôi, săm soi từ trên xuống dưới như thẩm vấn tội phạm.


 


“Em mặc cái gì trong áo măng tô vậy? Trông kỳ cục thế.”


 


“Không, không có gì, chỉ là lát nữa trời mưa, em mang thêm một cái áo thôi.”


 


Tôi mở điện thoại ra cho anh xem dự báo thời tiết. Điện thoại của anh reo lên, anh không hỏi thêm nữa, nhưng lời cảnh cáo thì rõ ràng:


 


“Tám giờ tối, phải về nhà. Nghe rõ chưa?”


 


“Nghe rõ rồi, nghe rõ rồi.”


 


Tôi liên tục gật đầu, vớ lấy túi xách rồi chuồn ra ngoài.


 


Anh trai tôi đúng là đồ cuồng em gái, luôn cảnh giác cao độ với mọi sinh vật giống đực xung quanh tôi. Nếu để anh ấy biết tôi sắp làm gì, tôi nghi là anh ấy sẽ khóa tôi ở nhà và không bao giờ cho tôi ra ngoài nữa.


 


16.


 


Đến trước cửa nhà Cố Minh, tôi hít một hơi sâu, bấm chuông cửa.


 


Cửa mở.


 


Cố Minh đang mặc chiếc áo choàng ngủ lụa đen, cổ áo mở hờ. Lộ ra xương quai xanh rõ nét và một mảng nhỏ cơ ngực săn chắc. Tóc anh vẫn còn hơi ẩm, rõ ràng là vừa tắm xong.


 


【Biết Bảo bối đến mà còn mặc thế này, ý đồ của nam chính lộ liễu quá nha.】


 


【Bảo bối nhà mình cũng hư nha, chuẩn bị chiêu lớn rồi.】


 


【Ôi trời đất ơi, nghĩ đến cảnh sắp tới là tôi muốn chảy máu mũi rồi, má ơi!】


 


Khi ánh mắt anh dừng lại trên đôi tai mèo trên đầu tôi. Tôi thấy rõ ràng yết hầu anh khẽ trượt lên xuống một cái, ánh mắt thâm trầm.


 


Khoảnh khắc này, về cơ bản tôi đã xác nhận.


 


Anh thật sự thích tôi.


 


Đã xác nhận được điều này, tôi ngược lại không còn căng thẳng nữa. Tôi bước vào sảnh, dưới cái nhìn chăm chú của anh, tôi đưa tay, cởi dây thắt lưng của chiếc áo măng tô ra.


 


Tai mèo dễ thương, chuông cổ, áo phông trắng trễ vai. Phong cách không quần, để lộ đôi chân dài trắng nõn.


 


Phía sau còn có một cái đuôi mèo không yên phận đung đưa qua lại. Đây là bộ đồ cosplay Mèo Nương vị đậu nành tôi mua ở triển lãm manga.


 


Dùng để hạ gục Cố Minh, kẻ cuồng mèo này, chắc là vừa vặn.


 


Quả nhiên, hơi thở của Cố Minh rõ ràng hỗn loạn một nhịp.


 


Anh tiến đến gần tôi, hơi thở nóng bỏng bao trùm lấy tôi.


 


“Diệu Diệu, cô biết cô đang làm gì không?”


 


“Cố Tổng, tôi thích anh.”


 


Tôi ngây thơ và ngoan ngoãn ngẩng đầu nhìn anh.


 


“Tôi có thể trở thành mèo con của anh được không?”


 


【Vãi chưởng, Bảo bối nhà mình giỏi quá đi!】


 


【Não nam chính đơ rồi, CPU cháy luôn rồi!】


 


【Não đơ rồi nhưng bản năng vẫn còn, lều dựng lên hết rồi kìa!】


 


【Dọn cỗ dọn cỗ! Tôi đợi không nổi nữa!】


 


Tôi cúi đầu nhìn xuống.


 


Vạt áo ngủ của anh.


 


Nhô lên một khối lớn.


 


Chỉ cần tiến thêm một bước, tôi có thể chạm vào.


 


Kích cỡ đó...


 


Tôi dùng ngón tay móc vào dây thắt lưng của anh, kéo anh đi vào trong.


 


Đến phòng ngủ, tôi đẩy anh ngã xuống, nhấc chân chuẩn bị trèo lên người anh. Ai ngờ giẫm phải đồ chơi của mèo, đầu tôi va vào tủ rượu một cái, sau đó tối sầm lại rồi ngất đi.


 


Khi tôi tỉnh lại, ý thức của tôi đã xuất hiện trong cơ thể chú mèo con.


 


Điều gây sốc hơn nữa là.


 


Tôi thấy một "tôi" khác, lao lên giường đè Cố Minh xuống, xé toạc cổ áo ngủ của anh, cắn chụt một cái.


 


【Dọn cỗ rồi hả? Sao thấy hơi lạ lạ.】


 


【Không phải, Bảo bối với Miu Miu đổi hồn rồi, thảo nào làm mãi chỉ thấy cắn chụt chụt.】


 


【Vãi cả linh hồn, tôi cởi quần rồi, tác giả có thể làm người được không?】


 


Hoán đổi linh hồn?


 


Tôi cứng đờ cả người, sao mọi lợi lộc lại để chú mèo này chiếm hết thế.


 


Tôi tha điện thoại đến, nhắn tin cho Cố Minh đang vẻ mặt đắm chìm:


 


【Cố Tổng, nói ra có lẽ anh không tin, nhưng tôi và Miu Miu đã hoán đổi linh hồn, chú mèo trước mặt anh mới là tôi.】


 


Vẻ mặt anh thoáng qua sự kinh ngạc.


 


Anh nhìn "tôi" đang ngồi vắt vẻo trên người anh, rồi lại nhìn chú mèo đang dẫm lên điện thoại trên thảm, dùng móng vuốt gõ chữ nhanh thoăn thoắt.


 


Chú mèo nghiêng đầu kêu "Meo" một tiếng đầy thắc mắc, rồi quay sang nhìn tôi ở dạng mèo.


 


Nó vui vẻ chạy đến, nằm rạp xuống đất, dùng đầu cọ vào cằm tôi. Phát ra tiếng gừ gừ.


 


【Không phải, Mèo con ơi, cái bộ đồ này, cái tư thế này, nằm rạp trên đất, nam chính chịu nổi không?】


 


【Haha, chịu không nổi tí nào, cái lều lại to thêm rồi.】


 


【Không ai thấy nam chính đáng thương sao?】


 


【Khó khăn lắm mới được người mình thích chủ động đè xuống, cuối cùng lại bảo anh ta chỉ được nhìn chứ không được ăn.】


 


Cố Minh hít một hơi thật sâu, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.


 


Nhìn bóng lưng, không còn khí chất tổng tài thường ngày nữa. Cứ như một chú chó lớn thất vọng.

Bình Luận (0)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Tôi Và Chú Mèo Con Của Sếp ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 42,438
Ngỡ Là Gà Mờ, Ai Ngờ Sói Già
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 187,148
Thừa Tướng Xin Đừng Sờ Nữa,...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 46,313
Vật Nhỏ Mềm Mại Của Đại Đội...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 133,852
Kết Hôn Với Nam Chính H Văn...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 52,605
Sau Khi Gả Vào Hào Môn
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 30,088
Ông Chồng Ảnh Đế Cực Phẩm X...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 5,727
Sau Khi Sếp Nghe Được Tiếng...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 14,566
Người Chồng Hào Môn Yếu Đuố...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 13,445
Đang Tải...