Chương 1
Đăng lúc 10:32 - 14/12/2025
1,658
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!


Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết.

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

Anh trai của cô bạn thân là một Phật tử Kinh Khuyên cao lãnh nổi tiếng. Thế nên sau khi chúng tôi Liên hôn, cả hai luôn phân giường ngủ. 


 


Cho đến hôm đó tôi uống quá say, về nhà ôm lấy anh khóc lóc: 


 


“Chồng em tuy đẹp trai, nhưng lại không cho em chạm vào!'"


 


Tôi vừa định buông tay, đã nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh vang lên trên đỉnh đầu.


 


"Cho chạm."


 


1


 


Quán bar lúc chín giờ tối, tôi ngã vào lòng cô bạn thân, đắm chìm trong sự xa hoa.


 


Đang uống đến cao hứng, một chàng trai có mái tóc ngắn gọn gàng chủ động bưng ly rượu đến trước mặt tôi: "Người đẹp, uống cùng một ly không?"


 


Tôi thu lại nụ cười nơi khóe môi, đánh giá anh ta từ trên xuống dưới.


 


Ừm! Trông cũng được!


 


Tiếc là không đẹp trai bằng chồng tôi.


 


"Xin lỗi, tôi kết hôn rồi."


 


Sắc mặt đối phương hơi đổi: "Đây không phải là lời biện hộ để từ chối tôi đấy chứ?"


 


Tôi nhếch môi: "Hơn nữa, chồng tôi còn đẹp trai hơn anh nhiều."


 


Lúc này, đối phương mới ngượng nghịu bưng ly rượu rời đi.


 


Cô bạn thân hứng thú huých nhẹ tôi: "Chị dâu, xem ra cậu rất tự tin về anh trai tôi nhỉ?"


 


Tôi kiêu ngạo gật đầu: "Chồng của Tô Nguyệt này có thể tệ sao?"


 


Có lẽ vì chơi với cô bạn thân quá vui, tôi quên cả kiềm chế, vài ly rượu ngoại đã khiến tôi say mèm. Khi say, người ta thường mất đi lý trí, nói ra rất nhiều điều... mà lúc tỉnh sẽ không bao giờ nói.


 


Lúc này, tôi dựa vào lòng cô bạn thân, lẩm bẩm cảm thán:


 


"Tuy nói là tôi đã kết hôn, chồng lại đẹp trai như thế, nhưng người ta chẳng cho tôi chạm vào, thì có ích gì chứ?


 


"Ôi huhu... Cậu có hiểu cái nỗi khổ nhìn thấy mà không ăn được không?


 


"Trai đẹp rõ ràng ở ngay trước mặt, thân phận còn là chồng tôi, vậy mà tôi ngay cả chạm vào một chút cũng là điều xa xỉ.


 


"Quả nhiên, vợ của Phật tử Kinh Khuyên cao lãnh không phải ai muốn làm cũng được."


 


Trong lúc tôi đang tự thương cảm, cô bạn thân lẳng lặng an ủi tôi. Cô ấy bất an lay lay cánh tay tôi: "Cậu không lẽ là say rồi chứ..."


 


Giờ phút này, cô bạn thân sắp khóc đến nơi: "Tô Nguyệt! Cậu tỉnh táo lại đi! Cái bộ dạng này của cậu mà bị anh trai tôi thấy được thì không chỉ mình cậu, mà cả tôi cũng chắc chắn sẽ gặp rắc rối... Cậu mau tỉnh lại đi!"


 


Nhưng mặc kệ cô bạn thân lay gọi thế nào, tôi lúc này vẫn đang trong trạng thái mơ màng, chỉ cảm thấy cô bạn thân trước mặt thật ồn ào.


 


2


 


Sau khi thấy không thể đánh thức tôi, cô bạn thân đành lén lút đưa tôi về nhà. Ban đầu cô ấy định đưa tôi về rồi chuồn thẳng, nhưng không ngờ, vừa đến cửa nhà đã đụng phải Cố Mặc đang "ôm cây đợi thỏ" ở cửa.


 


Dưới ánh đèn không xa, bóng dáng cao ráo, tuấn tú ngay lập tức thu hút ánh mắt của tôi. Người đàn ông mặt mũi lạnh lùng, vai rộng eo thon, dù không làm gì, toàn thân anh vẫn toát ra khí chất cao quý, lạnh lùng.


 


"Gu của tôi."


 


Tôi thầm mừng rỡ nói xong câu đó, bước đi loạng choạng trên đôi giày cao gót, vén mớ tóc rủ xuống ngực, để lộ xương quai xanh trắng nõn quyến rũ, rồi bước tới chỗ đối phương:


 


"Trai đẹp, đi một mình à? Anh trông hơi quen mắt, cùng uống..."


 


Anh chỉ lẳng lặng nhìn tôi, khẽ nhíu mày, sau đó ánh mắt chuyển sang cô bạn thân đang vội vàng đuổi theo bên cạnh tôi:


 


"Cố Mạn, em trông chị dâu như thế này à? Sau này không được phép đưa cô ấy đến nơi như thế nữa!


 


"Anh thấy em gần đây quá rảnh rỗi rồi, nếu đã vậy, tiền tiêu vặt tháng này chắc chắn em cũng không cần nữa."


 


Cô bạn thân sắp khóc tới nơi: "Anh... em oan uổng quá, em đâu biết chị dâu mới uống vài ly đã say thành ra thế này?"


 


Cố Mặc cau chặt mày: "Còn dám biện minh. Mười phút nữa anh sẽ gọi điện thoại về hỏi, nếu em còn chưa về đến nhà, tiền tiêu vặt cả năm nay em đừng hòng lấy."


 


Một câu đơn giản trực tiếp khiến cô bạn thân không còn lời nào để nói. Lạnh lùng liếc nhìn cô bạn thân một cái, Cố Mặc trực tiếp đỡ tôi vào nhà.


 


Nếu lúc này tôi tỉnh táo, chắc chắn đã sợ tới mức không dám hé răng. Nhưng tôi lại đang say, vẫn tiếp tục "làm trò con bò":


 


"Chồng tôi đẹp trai nhất, ai cũng không thể sánh bằng, đẹp trai hơn gấp một trăm lần, không! Một ngàn lần, một vạn lần so với tên đẹp trai vừa tới bắt chuyện với tôi!


 


"Chồng tôi đẹp trai nhất, tiếc là... đẹp trai thì đẹp trai, tôi căn bản không thể đến gần."


 


Tôi lảm nhảm trong miệng, mềm nhũn dựa vào người anh. Bàn tay rộng rãi của người đàn ông vững vàng đỡ lấy eo tôi, giọng trầm thấp vang lên bên tai tôi:


 


"Vẫn còn người bắt chuyện với em?"


 


"Đương nhiên rồi, tiểu thư đây xinh đẹp thế này, "thị trường" cực kỳ tốt đấy!" Tôi mơ hồ đáp lời, cả người dựa vào ngực anh, tiện thể tìm một tư thế thoải mái để mượn lực.


 


Người đàn ông nhíu mày chặt hơn, giữa đôi mày đẹp đẽ thoáng nét không vui:


 


"Em uống bao nhiêu rồi?"


 


Tôi mềm mại dựa vào lòng anh: "Không nhiều, chỉ vài ly thôi."


 


Anh cau mày: "Vài ly đã say thành ra thế này?"


 


Tôi lại cọ sát vào lòng anh, người đàn ông mặt không biểu cảm, im lặng đưa tôi về phòng.

Bình Luận (0)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Sau Khi Liên Hôn Với Phật T...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 20,372
Gả Cho Đại Lão Phản Diện
Tác giả: Xuân Phong Ứng Ngộ Nhã Lượt xem: 7,040
Tình Yêu Của Anh Trai Bệnh ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,955
Sau Khi Xuyên Thành Vợ Của ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 4,355
Sau Khi Mang Thai Con Của P...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,591
Sau Khi Leo Lên Giường Oan Gia
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 5,639
Sự Trả Thù Của Hồ Ly Tinh
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,124
Mẹ Nhỏ, Em Không Thoát Được...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 2,585
Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 2,616
Đang Tải...