Chương 6
Đăng lúc 06:56 - 25/10/2025
3,672
0

Thông Báo Đặc Biệt

Chương này có quảng cáo!


Nhấp vào nút TIẾP TỤC ĐỌC TRUYỆN để mở trang quảng cáo. Nội dung chương sẽ tự động hiển thị sau khi bạn nhấp vào liên kết.

Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!

13


 


Giọng đạo diễn kịp thời vang lên, mang theo cảm xúc phức tạp pha lẫn giữa ngượng ngùng và tán thưởng:


 


"Ừm... Kỳ Hàn, chemistry tình dục quá đỉnh! Nhưng liệu có thể... tiết chế lại một chút được không?"


 


"Ôn Dư à, cô đến để quyến rũ anh ta, nhưng trong lòng cô phải hận anh ta, hận vì mắt anh ta chỉ có Nguyễn Miên Miên, ánh mắt phải có thêm sự phẫn nộ và tính toán, không thể chỉ là... ngơ ngác và xấu hổ."


 


Má tôi lập tức nóng bừng.


 


Liên tục diễn lại hơn mười lần.


 


Mỗi lần quay lại, "ứng biến tại chỗ" của Kỳ Hàn lại hơi khác, có lúc đầu ngón tay anh ta vô tình lướt qua gáy trần của tôi, có lúc cánh tay ôm eo lại siết chặt hơn, ấn tôi sâu hơn về phía anh ta.


 


Mỗi lần tiếp xúc đều khiến tôi như ngồi trên đống lửa, trạng thái ngày càng tồi tệ.


 


Thế nên, khi Phó Thừa Yến đến, cảnh tượng anh thấy chính là tôi đang ngồi trên đùi Kỳ Hàn, và tay Kỳ Hàn còn đặt ngang eo tôi.


 


Đạo diễn hô nghỉ.


 


Quản lý lập tức ghé sát tai tôi nói nhỏ gì đó.


 


Trên mặt Kỳ Hàn mang theo nụ cười thờ ơ, nhưng ánh mắt lại dõi theo tôi.


 


Trên đường về khách sạn, Phó Thừa Yến vẫn im lặng, xung quanh anh tỏa ra bầu không khí lạnh lẽo khiến người khác không dám đến gần.


 


Anh không hỏi lấy một câu về Kỳ Hàn, hay về cảnh quay đó.


 


14


 


Bữa tối tôi ăn hơi nhiều.


 


Tôi ra hành lang sân thượng trống trải của khách sạn để đi dạo cho tiêu hóa, và bất ngờ gặp Kỳ Hàn. Anh ta một mình tựa vào lan can, ngón tay kẹp điếu thuốc đang cháy dở.


 


Nghe thấy tiếng bước chân, anh ta quay đầu lại.


 


"Trùng hợp vậy? Em cũng ra ngoài hóng gió à?"


 


"Ừm, ăn nhiều quá." Tôi gật đầu, theo bản năng muốn rời đi.


 


"Ôn Dư, em có phải vẫn luôn nghĩ, năm đó anh là một tên khốn hoàn toàn? Tự dưng biến mất, đến một lời giải thích tử tế cũng không có."


 


Tôi không nói gì, ngầm thừa nhận.


 


Anh ta cười khổ, ánh mắt hướng về ánh đèn neon xa xăm của thành phố, trở nên trống rỗng và đau khổ:


 


"Lúc đó anh không chịu đựng nổi, chưa đến một tuần đã muốn quay về tìm em. Em trai anh đi taxi đuổi theo, gặp tai nạn giao thông, tại chỗ... không cứu được."


 


Giọng anh ta nghẹn lại, hít sâu một hơi mới tiếp tục được:


 


"Mẹ anh chịu không nổi cú sốc này, bệnh trầm cảm hoàn toàn bùng phát, mấy lần định tự sát. Lúc đó... cả con người anh như tan vỡ, mỗi ngày phải đối diện với người mẹ suy sụp và bia mộ lạnh lẽo của em trai... Anh không biết phải nói với em thế nào, cảm thấy kéo em vào sự tăm tối vô tận đó quá tàn nhẫn..."


 


Kỳ Hàn, người đang chìm trong nỗi đau tột cùng, đặt cằm lên vai tôi.


 


Tôi sững sờ tại chỗ, kinh ngạc đến mức không kịp phản ứng trước sự thật bất ngờ này.


 


15


 


Đoàn làm phim dự định tạm thời mượn một giảng đường ở Đại học A quay một thế giới song song.


 


Đó là cảnh hôn giữa tôi và Kỳ Hàn, trốn ở hàng ghế cuối. Đạo diễn nghĩ bộ phim này nhất định sẽ nổi, nên đây được coi là cảnh quay quan trọng.


 


Thật không may, Phó Thừa Yến đang giảng bài cho sinh viên trong chính giảng đường này. Kỳ Hàn làm theo yêu cầu của đạo diễn, nâng mặt tôi lên với một tư thế gần như thành kính, rồi dịu dàng đặt nụ hôn xuống.


 


Ánh mắt anh ta quyến luyến đến mức như tơ vương.


 


Ánh mắt Phó Thừa Yến bình thản đặt lên người chúng tôi.


 


Không khó chịu, không ghen tuông, thậm chí không hề có một chút bất ngờ nào.


 


Tôi bị động đón nhận nụ hôn đó nhưng trong lòng lại là một khoảng trống lạnh lẽo.


 


Tôi dường như có chút khó chịu. Tôi hình như đã có những kỳ vọng vượt qua ranh giới của mối quan hệ này đối với anh.


 


Là vì sự hòa hợp về thể xác? Hay là vì anh là một người tình dẫn dắt tuyệt vời?


 


Tôi không biết.


 


Tóm lại, điều tôi chắc chắn là: anh không ghen, và tôi rất buồn.


 


16


 


Tôi nghỉ ngơi ở nhà ba ngày.


 


Chiều, Phó Thừa Yến gọi điện cho tôi:


 


"Dọn dẹp một chút, nửa tiếng nữa anh qua đón em, cùng đi bệnh viện thăm mẹ nhé?"


 


Trong phòng bệnh VIP của bệnh viện. Mẹ Phó Thừa Yến kéo tay tôi, nét mặt hiền từ, nói rất nhiều lời quan tâm tôi.


 


Thật ra, đây là lần thứ hai chúng tôi gặp nhau.


 


Lần đầu là sau khi đăng ký kết hôn. Bà vẫn luôn nằm viện, sức khỏe không tốt, nhưng là con dâu mà tôi lại ít lui tới, tôi đã nghĩ bà sẽ ghét tôi.


 


Cuối cùng, bà đeo chiếc vòng ngọc gia truyền lên cổ tay tôi:


 


"Dư Dư, mẹ chỉ mong con và A Yến được hạnh phúc."


 


Tôi cảm thấy rất áy náy, viện cớ đi lấy nước rồi vội vã chạy ra khỏi cửa. Bà không biết rằng khởi điểm của cuộc hôn nhân này chỉ là một vở kịch.


 


Lúc quay lại, đang chuẩn bị đẩy cửa phòng bệnh thì tôi nghe thấy giọng dì của Phó Thừa Yến:


 


"Thừa Yến, sự nghiệp của phụ nữ có tốt đến mấy thì có ích gì, việc chính đáng là phải sinh con nối dõi cho nhà họ Phó."


 


"Giờ sức khỏe mẹ con thế này, bà chỉ mong có thể sớm được bế cháu trước khi nhắm mắt xuôi tay, con cũng không còn nhỏ nữa."


 


Giọng Phó Thừa Yến lạnh lùng vang lên:


 


"Dì út, dì có thời gian rảnh rỗi này thì chi bằng về nhà quản con trai dì đừng gây thêm rắc rối nữa. Chỗ mẹ con đã có đội ngũ y tế tốt nhất và nhân viên chăm sóc 24/24, không cần dì phải ngày ngày ở đây, còn lo lắng chuyện nhà của con đâu."


 


Mẹ Phó Thừa Yến cũng nói với dì út:


 


"Đừng nói mấy lời cổ hủ đó. Dư Dư đóng phim hay như vậy, giờ có thai thì sự nghiệp của nó làm sao? Người trẻ có suy nghĩ của người trẻ."


 


Tuy rằng những lời này đều bênh vực tôi, nhưng lòng tôi lại chùng xuống tận đáy.


 


Con cái? Hiện tại tôi hoàn toàn không thể sinh cho anh một đứa con để thỏa mãn tâm nguyện cuối cùng của người già.

Bình Luận (0)
Chương này chưa có bình luận nào
Truyện Cùng Thể Loại
truyện cùng thể loại
Giáo Sư Phó, Vợ Anh Sắp Bị ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 64,923
Gả Cho Đại Lão Phản Diện
Tác giả: Xuân Phong Ứng Ngộ Nhã Lượt xem: 1,660,347
Tình Yêu Của Anh Trai Bệnh ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,814,967
Sau Khi Xuyên Thành Vợ Của ...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 3,986,214
Sau Khi Mang Thai Con Của P...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,630,324
Sau Khi Leo Lên Giường Oan Gia
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 6,095,435
Sự Trả Thù Của Hồ Ly Tinh
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 1,225,670
Mẹ Nhỏ, Em Không Thoát Được...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 10,019,395
Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi...
Tác giả: Zhihu Lượt xem: 7,474,344
Đang Tải...